Đối với tôi, muốn nghiêm túc thì đọc báo tờ, còn cần giải trí thì đọc báo mạng.Mà thời buổn lộn xộn, trắng đen không phân biệt rõ ràng này thì dối trá được khoát tấm áo sặc sỡ,còn sự thật thì bị che lấp không thương tiếc.
Hôm qua sau khi đọc qua báo tờ, mình lò dò lên mạng rồi mò vào vài trang báo điện tử cũng có tiếng của cư dân in-tẹc-lét xem có tin tức gì đáng chú ý không.Ừ, thì tất nhiên là có chứ.Đó là những tin giật gân giật cốt lắm lắm. Những tin đó đại lọai như thế này : “hiếp dâm trẻ em”, “tự tử vì tình”, “chuột nằm trong bánh”, “9x có bầu vẫn bán dâm”,”giết bạn trai vì bị quay cảnh ái ân”, “cưỡng bức cô bé 12 tuổi trong nhà bếp”…vâng vâng và..vâng vâng… Có lẽ xu hướng viết báo mạng hiện nay là tập trung khai thác tối đa những vấn đề thuộc về bề nổi,có nghĩa là sẽ nổi như lục bình gặp đèn pha trong một thời gian (ngắn, dài khoan bàn đến) để rồi sau đó sẽ chìm nghỉm như chưa bao giờ hiện hữu trong cõi đời ám muội này .
Năm 2008 đánh dấu biết bao nhiêu sự kiện “để đời” như suy thoái kinh tế tòan cầu, động đất,bão táp, lũ lụt, tham nhũng,chiến tranh,..đó là sự thật của thế giới mà chúng ta đang sinh sống, và không ai có thể trốn tránh sự thật chẳng mấy tốt đẹp đó cả.Những việc lớn sao không nói mà lại đi rêu rao những việc chẳng có nghĩa lý gì khi mà con người đã và đang chạy theo một nhịp sống không gì có thể chậm lại. Có gì để nói không khi một con gián nằm trong một tô phở ? Tôi dám cược với tất cả mọi người rằng, tôi có thể kêu một tô phở ra và sau khi người phục vụ quay lưng đi thì lập tức tôi sẽ lấy từ túi áo ra một con gián rồi quăng vào tô phở nóng sốt, cứ thế mà hô hoán lên là chủ quán buôn bán mất vệ sinh, ai thấy việc tôi làm mà chống chế, tất cả chỉ đổ lên đầu người tạo ra món ăn.Hòan tòan có thể thế nếu tôi quá rảnh không có việc gì làm.Ai làm gì được tôi nào ? Vấn đề đáng nói ở chỗ rằng sự thật của mình có phải là sự thật của báo chí không ?.Chà chà, sẽ càng thú vị hơn nếu như một ngày nào đó chẳng ai quan tâm xem tình hình khủng hỏang tín dụng ra sao, những con người khốn khổ ở vùng đất Zimbabwe đang đối mặt với dịch tả và nghèo đói như thế nào,các cuộc xung đột vũ trang giữa các phe phái ly khai và quân chính phủ ở CHDC Congo đã làm hại bao nhiêu con người vô tội, đường sa VN bao giờ được giải thoát khỏi lô cốt, con người đang phải chống chọi với đói khát như thế nào khi lũ lụt đã quét sạch nhà cửa,ruộng vườn ở dải đất miền trung quanh năm làm bạn với lũ bão…Thay vào đó giới truyền thông,báo chí sẽ thi nhau đăng tải những tin tức “ hiếp dâm”,”cưỡng dâm”, “8x thế này,9X thế nọ”, “chụp ảnh show ngực” để làm thỏa mãn những cặp mắt cú vọ và đôi tai hóng chuyện của những con người khoái việc tào lao.Có người nghĩ rằng báo tờ không thể có đầy đủ tin tức như báo mạng được.Lúc đầu tôi còn ngờ ngợ, nhưng đến tận bây giờ tôi đã tin chắc rồi.Tôi tin rằng báo tờ không đủ đất đai để đăng tải những tin tức không – cần – thiết như thế.
Chưa bao giờ tôi thấy một số con người trong chúng ta lại khoái những chuyện nhảm nhí như thế.Việc cần quan tâm lạikhông đếm xỉa, việc nhỏ như con kiến lại xé thành ngàn mảnh tung hê lên rằng “ vú tôi bự hơn”, “bàgià 70t vẫn bị hiếp dâm…..” hay đại loại như những câu chuyện có yếu tố tình dục là ok.
Hừ…Nhân dân cần ấn phẩm hấp dẫn, bất chấp ấn phẩm bẩn, ấn phẩn đần, ấn phẩm cù lần.Phải làm sao để nhận thức rằng đâu là nghiêm túc và vớ vẩn,đâu là chân thật và láo lếu.Đấy khó có thể gọi là báo được, báo láo thì có ấy.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét