Công Vinh với ngôi nhà mới T&T Hà Nội giờ thật ngột ngạt, đặc biệt khi Vinh được giao chiếc băng đội trưởng và đội bóng cứ rơi tự do đến hết lượt đi thì ở đáy bảng.
Trận thua Hải Phòng trên sân Hàng Đẫy, Vinh ngồi thật lâu và thở dài ngao ngán.
Về T&T Hà Nội, Vinh trở thành tỷ phú với nhà, xe, lương vài chục triệu đồng cùng khoản lót tay những tám tỷ đồng.
Về đấy, Vinh được rất nhiều về vật chất nhưng mất rất nhiều trong đời người cầu thủ.
Ở Sông Lam Nghệ An, Vinh không xông xênh tiền bạc nhưng Vinh có những người làm bóng, có những đồng đội ra sân hết lòng cho màu cờ sắc áo và vì đội bóng, trong đó có cả vì Vinh.
Ở T&T Hà Nội, Vinh mang chiếc băng đội trưởng trên tay nhưng hết sức lạc lõng trong những đường bóng đơn độc.
Ở đấy, Vinh tìm mãi không ra người làm bóng cho mình và có lúc không tìm ra những đồng đội thật của mình.
Chiếc băng đội trưởng quá nặng với Vinh. Và không chỉ nặng trách nhiệm, Vinh còn nặng cả cái đầu lẫn đôi chân.
Bây giờ nếu cho Vinh được quyết lại, chưa chắc Vinh đã chịu về với bầu Hiển dù cái gật đầu của Vinh trị giá gần chục tỷ đồng.
Đời cầu thủ hạnh phúc nhất là được thể hiện mình bên một tập thể ăn ý và hết lòng cho nhau, vì nhau.
Vinh về T&T Hà Nội trở thành tỷ phú nhưng lại không có niềm hạnh phúc của người cầu thủ được chia sẻ với một tập thể của mình. Vinh đang sống khó khăn với đời cầu thủ phải chống chọi với sự ganh tỵ và đố kỵ nơi một tập thể có 11 người ra sân nhưng không phải là một đội bóng.
Có những ngày như thế này là do Vinh, do những người đồng đội hay là cái giá phải trả để được phất lên với cái danh hiệu cầu thủ đắt giá nhất làng bóng đá VN ? Do đâu...?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét